Colette School
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Chơi cầu cơ

2 posters

Go down

Chơi cầu cơ Empty Chơi cầu cơ

Bài gửi by KẻKhổĐời39 17/1/2008, 6:34 pm

Warning : CẦU CƠ chì dành cho ai gan dạ,dám chơi dám chiu.
Sau đây là cách vẽ bàn cầu cơ:
*Lấy tờ giấy A4,viết 24 chữ cái,sau đó 1 bên viết ra Thần - Thánh - Ma- Quỹ,1 bên thì ghi Đúng - Sai- Có - Không,còn góc phía dưới thì ghi là thăng . Xong 1 cái
*1 CÁI ĐỒNG TIỀN 2000 hoặc 5000

LƯU Ý NÈ!
* Khi hòi thì phải nhớ chữ cái dể ghep thành câu trả lời
* Không dc choi hơn 10 lần sẽ bị giảm tuồi tho.
*Cấm khi hỏi xong ko dc suy nghĩ gì trong đầu,(nếu suy nghĩ thì câu trả lời sẽ ko dc chính xác)
*Nhất thiết phải chơi từ 3 người trở lên(nếu chơi 1 người thì sẽ bị nhập)
* Nếu như đồng tiền đi vào chữ quỹ thì hãy nói là THANG(ko nên chơi vói quỹ)
* Ko dc đẫy đồng tiền,tự đồng tiền tự chạy
*Ko dc chơi ỡ chỗ có phật....v..v

CÂU THẦN CHÚ ĐÂY!
* Khi tìm đủ số ng` chơi thì hay chỉ 1 ngón tay lên đồng tiền,và đọc thần chú (CẤM KO ĐƯỢC ĐẪY ĐỒNG TIỀN NHA)
Câu thần chú là :"Cầu ma quỹ thánh thần trên thiên đàng dưới điện ngục xin ,xin hãy nhập vào đồng xu này,3 nén hương thắp sẵn .Xin mời ng` lên chơi xin mời ng` lên xơi,làm cho cơ quay cờ chạy vòng vòng .Xin mời ng` lên chơi,xin mời ng` cùng xơi ."
KẻKhổĐời39
KẻKhổĐời39
Cưỡi heo
Cưỡi heo

Nữ
Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Công việc / Sở thích : I'm waiting and just wait for you because i .....L-O-V-E you
Registration date : 15/01/2008

Trình độ Thành viên
HP:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue3/3Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (3/3)
Exp:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue0/100Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (0/100)

http://nhacso.net

Về Đầu Trang Go down

Chơi cầu cơ Empty Re: Chơi cầu cơ

Bài gửi by KẻKhổĐời39 17/1/2008, 6:36 pm

Sau đây là 1 câu chuyện thí dụ về chơi cầu cơ :


Trên đời này có rất là nhiều linh hồn đã bị chết oan uổng nhưng mỗi lần có hồn ác hay hiền ấy là do cuộc sống của họ từ khi còn chào đời cho đến ngày tận thế của người ấy, thưa các bạn ma quỷ là một linh hồn mà thường người việt mình cho rằng nó chỉ là tưởng tượng mà thôi thậm trí có người còn cho nó là truyện nhát trẻ con. Điều ấy không đúng hơn nữa trên đời này từ tuổi ngây thơ cho đến tuổi thanh niên chưa có ai không trải qua nhưng ngày mình đã chơi trò dại khờ, cầu cơ, lên cây cao nhậu, nhảy từ trên mái nhà xuống, đốt pháo trên tay, học bùa lén. Thưa quý vị câu truyện tôi sắp sửa kể ra với quý vị nơi đây là do câu truyện thật mà một người bạn của tôi để lại câu truyện này và đã yêu cầu tôi làm lên một câu truyện, cách đây hơn 10 năm khi cô ta còn ở trong tiểu học cô ta không tin tôi rằng trên đời này cầu cơ là một trò chơi rất nguy hiểm đến tính mạng. Trước đó tôi cũng đã kể lại cho cô ta nghe về trò chơi cầu cơ nhưng một lòng cô không tin nhưng nay đã hối hận là mình đã chơi trò ấy để bây giờ cứ bị ám ảnh bởi hồn ma mà đã nhập vào trong đầu cô, bởi thế bác sĩ nói nếu không chữa nay sẽ dẫn đến cách chết đau đớn tôi xin phép kể lại với quý vị nơi đây và đặt tên là "Cầu Cơ Gọi Hồn" xin mời quý vị cùng chúng tôi đón coi.

Trong gia đình của Xuân có bốn người tất cả cha, mẹ, Xuân, và Li năm xưa khi xuân con nhỏ thì đã nghe những lời đau đớn cay nghiến của bố mẹ Xuân rất là bực mình vì mình là người chị cả trong hai chị em là Xuân và Li. Hôm ấy Li ở nhà một mình với Xuân lúc ấy Xuân ở trong buồng đọc sách một mình và nhớ lại những ngày Xuân đã bị cha mẹ nói những lời đay nghiến cay đập, Xuân không hiểu vì sao mình đã bị bố mẹ đối xử tồi tệ với mình như vậy nhưng rồi sau lân nghĩ ngợi ấy Xuân nghĩ nếu mình muốn tránh sự đau khổ ấy thì nên gọi cho bạn bè và nói chuyện để giải đi nỗi sầu mà Xuân đã mang trong lòng từ hồi tấm bé cho đến nay. Một tiếng sau Xuân gọi cho bạn mình là Thuỷ (Ring, ring, ring, ring) Thủy bắt điện thoại lên và trả lời điện thoại, thì trong khi ấy Thuỷ nghe tiếng khóc của Xuân qua chiếc điện thoại của mình (hu, hu, hu, hu, hu,) Thuỷ biết tình trạng của Xuân và vì lý do sao khiến nàng phải khóc. Lúc đầu Xuân và Thuỷ nói chuyện qua lại với nhau nhân trong lúc ấy Li từ trong nhà bếp định đi lấy cốc nước để uống cho hết khát thì bốc điện thoại lên mà nghe lén những lời chị mình đã nói với Thuỷ, Li nghe hai chị em bạn bè nói chuyện với nhau một lúc thì Li mới cảm thấy tội nghiệp cho chị mình và khóc thầm và gác điện thoại lên ổ.

Đêm hôm ấy Trong lúc Li đang ngồi làm bài thì trong đầu Li cứ chằn chọc về câu truyện mà Xuân đã kể lại cho Thuỷ nghe về những sự đau khổ của bố mẹ đã trao lại cho mình, Li lại khóc nức nở nhưng không nói lời nào 2 tiếng trôi qua trong lúc Li đang làm bài vở thì bỗng cảm thấy buồn ngủ quá nên gục đầu xuống bàn. Li ngủ được một giấc khá lâu thì bỗng mơ rằng trong ngày nào đó Xuân sẽ lên cơn tức tối và giận hờn đến khi dẫn Xuân tới bậc tử vọng, Vài tuân sau trôi qua lúc ấy vào khoảng lúc 5:00 sáng Li không ngủ được và đành dậy sớm và tập thể dục trước khi đi học nhưng trong khi Li trên đường đi ra tới nhà bếp thì ghé ngang qua buồng ngủ của Xuân. Li thâý phòng của chị mình hé một nhỏ đủ để cho Li nhìn vào buồn ngủ của chị mình nhưng rồi khi Li nhìn vào căn buồng của Xuân thì thấy Xuân năm ngủ và chảy nước mắt, Li tội nghiệp cho chị mình và khóc theo buổi chiều ngày hôm ấy Xuân thì ở bên nhà Thuỷ nhưng chỉ riêng Li ở nhà hôm ấy mẹ của Li (bà Tuyết) về làm được về làm sớm. Bà Tuyết vào nhà và gọi Xuân bằng giọng đay nghiến cay đập của bà như thói quen thường lệ Xuân không có ở nhà nên không trả lời mẹ, Li lên tiếng và nói mẹ rằng.

Li: Mẹ, mẹ hả

Bà Tuyết: Ừ mẹ đây

Li: Mẹ mới về ạ

Bà Tuyết: Con Xuân nó đâu rồi mà tao gọi chẳng có thấy nó đâu gì cả

Li: Chị........... chị........

Bà Tuyết: Nó ở đâu mày nói coi bộ mày cà lăm rồi hả nói ra mau không tao tát vỡ mỏ bây giờ

Li: Chị Xuân ở bên nhà chị Thuỷ rồi mẹ à

Bà Tuyết cắn răng cắn lợi và tức giận vì Xuân đã đi chơi và không có ở nhà và lo cơm nước cho bố mẹ bà Tuyết tức và la lên nên đành phải tát vào mặt Li để bơt giận, Li ôm mặt và khóc nức nở vì mình không có lỗi mà sao mẹ lại tát vào mặt Li một cái và khiến nàng đau đớn không chịu nổi. Một lúc sau khi tát vào mặt Li bà Tuyết ôm mặt và khóc riêng Li thì chạy vào buồng và đóng cửa mạnh và gục mặt xuống gối và khóc, một lát sau bà Tuyết bớt giận dỗi bà vội chạy vào trong buồng ngủ của Xuân và lục ra quấn sổ số điện thoại và gọi đến nhà Thuỷ để kéo con mình về. Buổi tối buông xuống ông Xiêng(ba của Li và Xuân) về làm và thấy mẹ con bà Tuyết và Xuân cãi nhau về cách đối xử của bà đối với Xuân, ông Xiêng vối dơ tay tát vào mặt Xuân vài cái và chửi cho nàng một chận về cái tội hỗn láo với mẹ Xuân điên đầu lên và la lớn tiếng lên như người bị khùng (ahhhh, ahhhhh, ahhhhh, ahhhh).
Xuân tức giận lên chạy vào buồng rồi đóng cửa mạnh lại và không ra khỏi buồng cho ba ngày ba đêm tuy đón nàng cũng vẫn nhịn nhưng ngoài đi tiểu, ngày hôm sau bà Tuyết thức sớm và lo cơm sửa xoạn cho chồng đi làm lúc ấy bà ngạc nhiên rằng sao không thấy Xuân ra ngoài bếp như thường lệ. Bà Tuyết gọi tên con gái mình với giọng đay nghiến của bà nhưng rồi cũng chẳng thấy Xuân ra và cũng chẳng đáp lời kêu gọi của mẹ, khi ấy Xuân nghe tiếng bước chân của mẹ tiễn đến cửa của buồng mình Xuân vọi mở khé tủ quần áo và trốn trong ấy và làm bà tưởng Xuân bên nhà Thuỷ bài Tuyết nhìn trung quanh chiếc buồng và dưới chiếc giường của con mình rồi đi ra và đóng cửa mạnh dạng khiến Xuân giật mình.

Đêm thứ ba Xuân chờ bố mẹ đi ngủ nhưng chỉ còn Li đêm hôm ấy khi mọi ông Xiêng và bà Tuyết trong cơn ngủ say xưa, xuân bắt đầu mở khé buồng ngủ của mình và đi ra ngoài nhà bếp lấy đồ ăn cho đỡ đói tuy rằng lạnh hay ấm Li khé mở cửa buồng mình và bước ra nhà bếp để lấy cốc nước lạnh để uống giải khát. Bước ra tới ngoài nhà bếp Li thấy chị mình đang ngồi trên chiếc ghế ngay bàn vừa ăn vừa khóc Li thấy chị mình bị đau đớn nên đành ôm chị khóc theo, ăn xong nửa tiếng sau Xuân bảo nhẹ với Li rằng hay vào buồng của Xuân để nói chuyện một lần cuối một lát sau ấy Xuân cầm trong tay mình một con dao lớn và bước vào buồng của riêng mình. Sau vài tiếng Xuân nói chuyện với Li lúc ấy Li cảm thấy buồn ngủ lại và chào tạm biệt chị mình và chính đêm hôm ấy là đêm cuối cùng Li đã gặp chị mình còn sống, Xuân vào buồng và cất con dao dưới chiếc gối và khiến Li không nhìn thấy con dao ấy Xuân đã đâm vào tim mình một nhát và tử vọng. Buổi sáng ngày hôm sau bà Tuyết tỉnh giấc sớm và lo cơm nước mang đi làm nhân lúc bà bước ra nhà bếp thì bà đi ngang qua phong của Xuân và gọi con dậy bằng tiếng gách gỏng của bà, nhưng rồi cũng không thấy Xuân đáp lời khoảng một lát sao Li dậy và ra hỏi mẹ rằng.

Li: Mẹ gọi chị Xuân có gì vậy mẹ?

Bà Tuyết: Tao gọi nó mà nó có trả lời ứa đâu.

Li: Chắc chỉ đang ngủ say nên không có đáp ứng gì cả?

Bà Tuyết: Mày đó nhe mày bây giờ cứ bênh vực cho cái con mất dậy đó không à.

Li: Dầu sao chỉ cũng vẫn là con của mẹ thôi mà sao mẹ lại đối xử với chỉ như vậy?

Bà Tuyết: Bây giờ mày có đi gọi nó không hả mày muốn tao tát vào mỏ cho vài cái bây giờ không, đi đi mau càng ngày nó càng mất nết ra à.

Li rất buồn phiền vì người có một bà mẹ độc ác với con cái Li không hiểu vì sao bà ta lại đối xử với mình như vậy chẳng lẽ hay là bả là mẹ ghẻ của chị Xuân với mình chăng, Li khóc một hồi và vuốt mắt rồi vô buồng kiếm gọi Xuân bước vào gần đến cửa buồng ngủ của Xuân Li thâý một vùng mau đỏ chảy ra nhưng đã ngưng ngay chỗ cửa bước vào buồng của Xuân. Li cúi xuống và lấy ngón tay trỏ nhúng vào vùng máu ấy và xoa một vòng với ngón tay cái rồi đưa lên hửi thì mới biết ấy là giọt máu, Li giật mình và mở cửa buồng ngủ của Xuân ra và ngạc nhiên rằng Xuân nằm úp mặt xuống đất và chết ngay trong căn buồng của chính mình Li khóc và la lên. Ahhh, Ahhh, Ahhh, Ahhh, trong lúc ấy bà Tuyết nghe tiếng la của Li từa ngoài nhà bếp bà Tuyết rửa đang rửa chén bát dở tay cung đành bỏ rơi và chạy vào buồng của xuân cho kịp nhưng không may Xuân đã chết, bà Tuyết lo vội nói Li bắt điện thoại lên và gọi cảnh sát để đưa cứu thương tới nhà rồi đưa vội Xuân vào trong bệnh viện để chữa thử coi còn kịp không.
KẻKhổĐời39
KẻKhổĐời39
Cưỡi heo
Cưỡi heo

Nữ
Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Công việc / Sở thích : I'm waiting and just wait for you because i .....L-O-V-E you
Registration date : 15/01/2008

Trình độ Thành viên
HP:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue3/3Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (3/3)
Exp:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue0/100Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (0/100)

http://nhacso.net

Về Đầu Trang Go down

Chơi cầu cơ Empty Re: Chơi cầu cơ

Bài gửi by KẻKhổĐời39 17/1/2008, 6:36 pm

Mười lăm phút sau xe cứu thương tới nhà và đưa xác nạn nhân đi vào bệnh viện và truyền vào bao máu vào trong người Xuân, nhưng rồi cũng không được vì người của Xuân đã lạnh cong và không còn chút máu bà Tuyết khóc nức nở vì hối hận và nói lẩm bẩm rằng.

Bà Tuyết: u hu hu hu hu hu lậy chúa tôi, lậy chúa tội, lậy chúa tôi.

Li: Chị Xuân ơi, chi Xuân ơi sao chị nỡ lòng nào bỏ em vậy hả chị?

Bà Tuyết: Xuân ơi, Xuân ơi mẹ có lỗi với con xuân ơi, Xuân ơi hư hư hư hư hư

Li: Cũng tại vì mẹ mà sảy ra nông nỗi này cũng tại vì mẹ hết hết con ghét mẹ con ghét mẹ hư hư hư hư

Bà Tuyết: Li, Xuân, mẹ có lỗi với hai đứa con mà mẹ trăm ngàn lần mong con tha thứ mà hư hư hư hư Xuân ơi tại sao con phải chết vậy hả mày đã làm khổ thân mẹ rồi con ơi.

Sau lời nói của bà Li và mẹ khóc nức nở Li nhớ lại cái phận mình làm con nên đành ôm ấp mẹ trong lòng mà khóc Li, và bà Tuyết ở trong bệnh viện và chờ cho tới giờ bác sĩ ra báo tin về Xuân bà Tuyết và con chờ mãi những không thấy bác sĩ ra ngoài báo tim nên hai mẹ con đành phải ngồi ngủ trên chiếc ghế ngoài phòng khách, 3:00 sáng ngày hôm sau bác sĩ mới từ trong phòng mổ bước ra ngoài với mặt buồn đau và báo tin rằng Xuân đã ra đi bằng cách đau đớn ấy và đã mất đi nhiều máu và không thể chữa được cho bán nhân nữa. Hai mẹ con Li và bà Tuyết vừa khóc vừa buồn hiu bước ra khỏi bệnh viện rồi đi về buổi trưa hôm ấy Li và mẹ đi xắm chiếc quan tài đi chôn Xuân, đám ma hôm ây trời u ám lạ lùng, mây đen che kím bâu trờ, và sấm xét đã nổ bùng trên không trung hôm ấy bà Tuyết đưa Li tấm ảnh của Xuân để dẫn đầu đi đến chỗ đất sâu. Mười lăm phút sau khi mọi người cùng với ông Xiêng, bà Tuyết, Li, và Thuỷ cùng những người hàng xóm của Xuân tụm lại với nhau và đọc kình cùng cha sở thì bà Tuyết bỗng cảm thấy có bàn tay lành lạnh cầm lấy trùm tóc của bà và Giựt rất mạnh tay và khiến bà la lên (ahhhhhhhh). Ngay sau tiếng la của bà Tuyết cha sở, ông Xiêng, Thuỷ, Li, và những người hàng xóm đều quay lại và nhìn về hướng bà lúc ấy có một bà hàng xóm bật miêng ra và nói.

Bà hàng xóm: Cái gì mà la hét lên vậy?

Bà Tuyết: Có, có ai giựt tóc tôi đằng sau.

Thuỷ: Dì nói có thiệt vậy không?

Li: Đâu có ai đây đau mà má bảo là giựt tóc của má.

Ông Xiêng: Ờ, con Li nó nói đúng đó bà cứ đi nghĩ bậy bạ không à làm cho người ta chê cười cho kìa không biết sấu hổ nữa.

Bà Tuyết: Tôi nói thiệt mà có người giựt tóc tôi đành sau mà.

Ông Xiêng: Thôi bỏ đi cứ tin tầm bậy tầm bạ không à

Đám ma xong mọi người rủ nhau về và nghỉ một vài tiếng để chiều có sức tụ lại ở nhà ông xiêng, từ hôm ấy Li và Thuỷ trở thành bạn thân như những ngày Xuân còn sống. Một tháng trôi qua bà Tuyết đổi tánh khá hẳn từ dữ dăn trở thành người hiền lành nhưng rồi những hỗi hận của bà đã trễ và Li cũng chẳng còn làm được gì để giúp bà thoát khỏi ân hận, buổi chiều hôm ấy bà đi làm về và thấy đồ ăn nóng để sẵn trên bàn bà tưởng rằng Li nấu cho bà ăn bà Tuyết nhẹ nhàng hỏi cho rõ có phải Li nấu đồ ăn không nhưng bà ngạc nhiền không phải Li. Sau lời trả lời của Li thì bà Tuyết vừa ăn vừa run lạnh người vì sợ rằng Xuân sẽ trở về trả thù nên bà đành thắp nhang hương lên và cúi đầu lậy bà cái cho con mình, tối hôm ấy trong khi mọi người đang ngủ trong cơn giấc say thăm thẳm cửa nửa đêm về sáng trong lúc ấy bà Tuyết cảm thấy có một ai đó kéo tấm chăn của mình xuống. Bà Tuyết cảm thấy lạnh và kéo chăn đắp kín khít người nhưng rồi bà bỗng nghe tiếng tivi mở lên bà giật mình và tỉnh dậy thì bà bỗng nhìn thấy bóng sáng ngay ngoài cửa buồng ngủ của mình, bà Tuyết khé mở cửa buồng ngủ ra nhưng vừa lúc đi ngang qua buồng ngủ của Xuân thì bà bống thấy chốt văn ngay cưa tự động vặn bà Bật mạnh ra một cái và khiến bà sợ hãi đến gần đứng tim.

Bà Tuyết la lên (ahhhhhhhhhhhhhh) và lúc ấy nhưng cơn sợ hãi trong đêm không còn sảy ra với bà nữa bà tưởng rằng bà đã được yên tâm và oan toàn nhưng bà đã lầm, những cơn sợ hãi ấy đã sảy ra cho bà rất khá nhiều nhưng rồi ba tháng trôi qua bà Tuyết bị ám ảnh bởi linh hồn đứa con đã trở về dương gian trong căn nhà cũ của mình và kiếm lối trả thù. Mỗi đêm dần xuống thì ba rất lo sợ rằng Xuân sẽ xuất hiện trong khi bà và ông Xiêng đang ngủ bà vội vàng nói Li chạy vội sang nhà Thuỷ rồi hẹn Thuỷ ngoài nghĩa trảng của Xuân đêm hôm đó, tôi đêm buông dần xuống Thuỷ sang nhà bà Tuyết để gặp bà vì nghe tin rằng bà cần phải gặp Thuỷ gấp. Đêm hôm ấy ông Xiêng về làm và không thâý vợ con ở nhà ông lo sợ và gọi Li và bà Tuyết nhưng không ai trả lời, lúc ấy ông vội đi kiếm hai mẹ con khắp nhà nhưng cũng không thấy nên đành phải hâm cơm cho nóng rồi ngồi ăn một mình. Ngay sau bữa ăn tối ông Xiêng cảm thấy mệt quá và đi tắm sửa xoạn đi ngủ để có sức cho ngày hôm sau ông đi làm nhưng rồi trong lúc khi ông tắm thì ông bỗng cảm nhận có cơn gió lành lạnh trong buồng tắm, ông thấy lạ lùng và nghĩ ngợi trong buồng tắm có lạnh bao giờ ông vuốt cho tỉnh mắt và coi mở khé mành nhìn ra thì bất ngờ ông nhìn thấy linh hồn của Xuân hiện về, ông la lên (ahhhhhh) và tắm vội rồi lên gọi liền cho Li trên chiếc điện thoại cầm tay Li bắt điện thoại lên và nói.

Li: Hello, hello?

Ông Xiêng: Hello, Li hả con?

Li: Vâng con đây có gì vậy bố?

Ông Xiêng: Ừ bố đây mẹ có đi với con không mà mẹ con đâu bố về làm chẳng thấy gì cả?

Li: Con, với mẹ đang ở bên nhà chị Thuỷ.

Ông Xiêng: Con, con về liền đi bố ở nhà không oan toàn đâu chị Xuân hiện về.

Li: Vâng được rồi để con với mẹ về ngay bố chờ chút nhe.

Ông Xiêng: Ừ, ừ con về liền đi bố sợ quá à

Sau lời nói của ông Xiêng thì Li vội vàng chào Thuỷ bước ra cửa và chở mẹ mình về nhưng lần này Li đành phải chở Thuỷ đi theo để tránh khỏi cơn sợ hãi do Xuân đã sảy ra cho gia đình đêm hôm đó, nửa tiếng sau Li, Thuỷ, và mẹ về tới nhà lúc ấy cả ba mẹ con chạy vội vào nhà thì không may là ông Xiêng đã lên cơn sợ hãi và ngất xỉu ngay giữa sàn nhà trong bếp. Thuỷ, Li, và bà Tuyêt vội mang ông vào phòng khách và đặt ông xuống Thuỷ lanh trí và bảo Li rằng hãy lấy cho Thuỷ một tấm bảng giấy, một cây bút lông đen, và một chiếc kiếng hành vi Thuỷ vột viết từ A đến Z với những con số và 2 câu trả lời là Yes và No rồi chờ ông Xiêng tỉnh dậy rồi chơi trò chơi cầu cơ. Vài tiếng trôi qua ông Xiêng bật tỉnh dậy Thuỷ lanh trí và nói ông hãy chở vợ con và Thuỷ ra ngoài nghĩa trang của thuỷ trong đêm trăng tròn ấy, ông xiêng vẫn còn sợ hãi nhưng Li, và Thuỷ là người có thể giúp được ông bà với câu trả lời của Xuân. Ra đến nghĩa trang buổi tối hôm ấy Thuỷ, và Li dẫn đầu đi đến mộ bia của Xuân tôi hôm đó bà Tuyết, Thuỷ, Li, và ông Xiếng cùng nhau ngồi xuống và đặp tấm bảng ấy trên tấm mộ của Xuân từ lúc đó Thuỷ, Li, ông Xiêng, và bà Tuyết nắm tay nhau và cầu nguyện rồi Thuỷ bắt đầu câu hỏi,

Thuỷ: Xuân ơi, chị Thuỷ nè em có nghe chị không?

Li: Chị Xuân ơi chị có nghe em gọi không?

Ông Xiêng: Xuân à bố nè con có nghe không con?

Bà Tuyết: Xuân ơi mẹ đây mẹ đang gọi con đây.

Cầu cơ: C-o-n c-ó n-g-h-e đ-â-y

Bà Tuyết: Mẹ có lỗi với con, mẹ xin con tha thứ được không?

Cầu Cơ: không

Lúc ấy bà Tuyết càng sợ hãi vì biết hế nào Xuân cũng sẽ trở lại căn nhà cũ để giết bà, khi bà đã được trả lời xong bà âm thầm và bỏ đi về nhưng trên đường về bà thò tay vào túi bà bỗng rờ trạm đến một tờ giấy nhỏ để rằng. "Bà sẽ chết theo tôi, tôi thù hận bà" đọc xong câu ngắn ngủi ấy bà Tuyết vội lật ra đành sau của tấm giấy và có 4 số rằng 10/31 lúc ấy bà Tuyết cứ bị ám ảnh bởi 4 số ấy. Ngày 31 tháng 10 tới bà ở nhà một mình, Li và ông Xiêng thì đi làm nhừng bà rất cần ra chợ mua những món đồ ăn cần thiết, bà Tuyết đi trên đường nhưng không may bánh xe bị nổ tùng và quật vào trong cây cột điện và văng ra ngoài cửa kiếng từ hôm ấy bà Tuyết đột ngột qua đời trên tại đường lộ. Ba ngày sau đám ma của bà Tuyết trời lạnh lẽo và mưa tuyết đã rơi đầy Li, ông Xiêng, Thuỷ dẫn đầu đến đất sâu của bà Tuyết. Đám ma xong tất cả mọi người cùng rủ nhau về nhà nhau về nhà và họp mặt tại nhà Li nhưng chỉ riêng ông Xiêng, Thuỷ, và Li ở lại và thắp nhang hương cho bà Tuyết rồi rủ nhau ra về đi nửa nghĩa trang Li quay lại và nhìn về phía mộ bia chi chít của chị mình lúc ấy Xuân hiện về lần cuối và vẫy tay chào Li lần cuối, và từ hôm ấy Li và bố lập lại đời sống tươi mát riêng Li không còn thấy Xuân hiện về lần nào nữa.
KẻKhổĐời39
KẻKhổĐời39
Cưỡi heo
Cưỡi heo

Nữ
Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Công việc / Sở thích : I'm waiting and just wait for you because i .....L-O-V-E you
Registration date : 15/01/2008

Trình độ Thành viên
HP:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue3/3Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (3/3)
Exp:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue0/100Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (0/100)

http://nhacso.net

Về Đầu Trang Go down

Chơi cầu cơ Empty Re: Chơi cầu cơ

Bài gửi by MafiaBoy 18/1/2008, 8:55 pm

Cái này nghe thì nhìu rùi...chứ chưa dám thử vì em còn iu đời lém , nghe nói nếu íu bóng día thì có thể thấy...ma
MafiaBoy
MafiaBoy
Cầm cuốc
Cầm cuốc

Nam
Tổng số bài gửi : 36
Age : 113
Registration date : 30/12/2007

Trình độ Thành viên
HP:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue3/3Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (3/3)
Exp:
Chơi cầu cơ Left_bar_bleue8/100Chơi cầu cơ Empty_bar_bleue  (8/100)

http://nhac.vui.vn

Về Đầu Trang Go down

Chơi cầu cơ Empty Re: Chơi cầu cơ

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết